Facebook l
Gallery l
dA Portfolio l
Watch Me l
Note MeTôi cũng không phải người quá rành trong chuyện sách vở.
Nhưng hôm nay mới đi dạo quanh mấy hàng sách như Tiền Phong ( để chọn mua bút bi) và ngạc nhiên khi thấy hầu hết sách dạy vẽ được dịch và in đều là của Khựa '_________' Hôm trước có mò lên Yết Kiêu để coi mấy cuốn sách mĩ thuật trong cái cửa hàng cạnh trường Mĩ Thuật ( nghe đồn là một trong những cửa hàng danh giá chứ chả chơi), cũng thấy rất chi là.... nồng mùi Khựa. ="=
Này không phải tôi kì thị văn hóa hay cái j tương tự liên quan ( Mặc dù thừa nhận là trong thời gian này mình đang hơi bị thù bọn Khựa đấy ~) nhưng có nhất thiết phải toàn là sách Tàu thế không ?
Cá nhân tôi cho là hội họa của phương Tây và Nhật Bản cũng có rất nhiều thứ dáng học hỏi. ( Mình đang k nói đến manga, à vâng, món này thì chúng ta lại chỉ có thể ăn của Nhật ah ~) Nhưng việc tài liệu tham khảo chỉ có thể là từ một phía Trung Quốc, và những thứ đó nghiễm nhiên đi vào giảng đường như là thứ tài liệu tốt nhất, duy nhất ( mình đang nói đến cái lớp ình đang học và những lớp tương tự xung quanh) thì liệu có quá một phía và gò ép nghệ thuật cũng như sức sáng tạo của sinh viên không ? Tôi thừa nhận Trung Quốc là một trong những cái nôi văn minh của nhận loại và nghệ thuật của họ vô cùng phong phú đa dạng, đáng để học hỏi, nhưng nếu là một bài vẽ chì thì liệu chỉ tham khảo tư liệu của người Trung Quốc có hay hơn việc tìm hiểu cả những sách vở, tác phẩm của phương tây không ? ( Không phải người đi đầu trong việc dùng chì thể hiện tác phẩm là Da Vinci sao ?) Kể cả trong lớp học vẽ, những cuốn sách đựơc coi là
"tài liệu nội bộ" cũng là những cuốn của Trung Quốc, được dịch ra tiếng Việt. Này, tôi cảm thấy ngột ngạt .
Những cuốn sách đó ( cả trong nhà sách lẫn lớp học) dịch nham nhở, in nhòe nhoẹt, nhếu nháo, mất thẩm mỹ dùng để dạy cho sinh viên học sinh thì.... liệu có xứng đáng với hai chữ mĩ thuật mà bản thân nó mang hay không ?
À, vậy là cả vấn đề chất lượng in ấn cũng phải nhìn lại một cách nghiêm túc. Tôi lật vài trang ra và tự hỏi, làm sao những hình ảnh nhòa hình, vỡ nét như vậy lại dám đem in ra, dám đem cái mác mĩ thuật ra để lòe thiên hạ?! Những trang giấy nhìn còn cẩu thả hơn cả những bản photo từ những hàng photocoppy rẻ tiền kém chất lượng nhất!!! Thật không thể hiểu nổi phạm trù mĩ thuật được đưa ra ở đây là như thế nào ?
Sách là thứ để dạy cho con người tri thức, sách mĩ thuật, lại càng là những tư liệu tham khảo để mở rộng thẩm mĩ quan cho người đọc, người học, để nang tầm của thưởng thức nghệ thuật và sáng tạo nghệ thuật cho những người đọc và học theo nó. Nếu chỉ dùng những tài liệu đến từ một nguồn ( cụ thể ở đây là Tàu) thì liệu thẩm mĩ quan của những người theo đọc, học có bị lệch lạc nghiêng hẳn về một phía hay không ? Những cuốn sách nham nhở, cẩu thả, liệu có xứng đáng để mang trong bản thân nó mấy chữ mĩ thuật hay không ?
CSS made by
TwiggyTeeluck